Tăng động giảm chú ý ở trẻ: khám bệnh và các tiêu chí điều trị
Rối loạn tăng động giảm chú ý là một hội chứng liên quan đến phát triển thần kinh, thường được chẩn đoán từ khi trẻ còn nhỏ. Việc khám bệnh tăng động giảm chú ý giúp trẻ quản lý tốt hơn suy nghĩ, cảm xúc, từ đó cải thiện chất lượng cuộc sống trong tương lai của mình. Cùng tìm hiểu các tiêu chí khi khám bệnh tăng động giảm chú ý ở trẻ qua nội dung sau đây.
Rối loạn tăng động giảm chú ý là gì?
Rối loạn tăng động giảm chú ý là một tình trạng sức khỏe tâm thần, đặc trưng bởi sự hiếu động quá mức và hành vi bốc đồng bất thường, cùng với khó khăn trong việc tập trung hoặc ngồi yên. Việc chẩn đoán và khám bệnh tăng động giảm chú ý thường dựa trên việc theo dõi các triệu chứng của trẻ trong ít nhất 6 tháng.
Bệnh tăng động giảm chú ý (ADHD) là một rối loạn thần kinh có thể ảnh hưởng đến cả trẻ em và người lớn, biểu hiện qua các hành vi hiếu động quá mức và khó khăn trong việc tập trung hoặc ngồi yên trong thời gian dài. Thông qua việc khám bệnh tăng động giảm chú ý, trẻ có thể được xác định và điều trị kịp thời để giảm bớt các khó khăn trong cuộc sống hàng ngày.
Tăng động giảm chú ý ở trẻ: Tiêu chí và các dạng chẩn đoán
Đa số các trường hợp ADHD được phát hiện khi trẻ khoảng 6 tuổi và trễ nhất là từ 8 đến 10 tuổi, đặc biệt khi trẻ bắt đầu đi học, nơi môi trường có sự thay đổi lớn. Mặc dù các triệu chứng thường giảm dần khi trẻ trưởng thành, một số trẻ vẫn có thể tiếp tục gặp khó khăn trong giai đoạn trưởng thành.
Ngoài những triệu chứng chính, trẻ mắc ADHD cũng có thể gặp phải các vấn đề tâm lý khác như rối loạn giấc ngủ, lo âu và căng thẳng. ADHD được chia thành các dạng như sau:
- ADHD với triệu chứng chủ yếu là thiếu tập trung: Trẻ thường khó tập trung, khó hoàn thành nhiệm vụ, dễ mất tập trung trong các cuộc trò chuyện và khó tuân theo chỉ dẫn. Trẻ cũng dễ bị phân tâm, hay quên các hoạt động, thói quen hàng ngày.
- ADHD với triệu chứng chủ yếu là hiếu động và bốc đồng: Trẻ khó kiểm soát cảm xúc và hành vi, thường xuyên bồn chồn, nói nhiều, không thể ngồi yên lâu. Trẻ nhỏ có thể liên tục chạy, nhảy, leo trèo mà không dừng lại. Ở nhóm này, trẻ có nguy cơ gặp tai nạn và chấn thương cao hơn.
- ADHD với cả hai triệu chứng thiếu tập trung và hiếu động, bốc đồng: Đây là dạng ADHD phổ biến nhất, khi trẻ có cả những biểu hiện của thiếu tập trung lẫn hiếu động, bốc đồng.
Bệnh tăng động giảm chú ý ở trẻ: Nguyên nhân và điều kiện điều trị
Trẻ bị tăng động giảm chú ý có thể có nguyên nhân từ yếu tố di truyền, cấu trúc và hoạt động của não. Một số yếu tố có thể làm tăng nguy cơ trẻ mắc bệnh bao gồm sinh non, trọng lượng sơ sinh thấp, mắc bệnh động kinh, chấn thương não từ khi còn trong bụng mẹ, gia đình có tiền sử mắc ADHD, mẹ trong thời kỳ mang thai hút thuốc, lạm dụng rượu, ma túy hoặc các chất kích thích.
Khám bệnh tăng động giảm chú ý ở trẻ dựa trên các tiêu chí nghiêm ngặt. Trẻ sẽ được chẩn đoán mắc ADHD khi có ít nhất 6 triệu chứng liên quan đến sự thiếu tập trung hoặc hiếu động và bốc đồng. Để chẩn đoán ADHD, các triệu chứng phải xuất hiện ít nhất 6 tháng, bắt đầu trước khi trẻ 12 tuổi, xuất hiện trong ít nhất 2 môi trường khác nhau, và gây ảnh hưởng tiêu cực đến cuộc sống và học tập của trẻ. Triệu chứng cũng không có dấu hiệu cải thiện sau thời gian dài.
Điều trị bệnh tăng động giảm chú ý ở trẻ
Sau khi khám bệnh tăng động giảm chú ý, trẻ có thể được điều trị bằng những phương pháp sau:
- Liệu pháp tâm lý: Các phương pháp tâm lý điều trị ADHD ở trẻ em bao gồm thảo luận với trẻ, khen ngợi, giúp trẻ cư xử phù hợp trong xã hội, và hỗ trợ gia đình thông qua việc cung cấp kiến thức về ADHD và hướng dẫn cách giao tiếp và chơi đùa với con.
- Điều trị bằng thuốc: Một số loại thuốc như thuốc kích thích thần kinh trung ương và thuốc không kích thích có thể được sử dụng để giảm các triệu chứng ADHD. Tuy nhiên, việc sử dụng thuốc cần được áp dụng theo chỉ định của bác sĩ.
Việc điều trị bệnh tăng động giảm chú ý ở trẻ sớm có thể giúp cải thiện hành vi và giảm các triệu chứng của ADHD. Bố mẹ nên luôn quan tâm và đưa trẻ đến bệnh viện để kiểm tra và nhận sự hỗ trợ kịp thời nếu phát hiện các triệu chứng bất thường.
Câu hỏi thường gặp
1. ADHD có di truyền không?
Yes, ADHD có thể di truyền qua các yếu tố di truyền từ cha mẹ.
2. Tự nuôi dưỡng có ảnh hưởng đến ADHD không?
Although việc di truyền có vai trò quan trọng, quản lí cách nuôi dưỡng và môi trường có thể ảnh hưởng đến việc phát triển và khả năng quản lý ADHD của trẻ.
3. Làm thế nào để biết nếu trẻ có ADHD hay chỉ là quấy rối thông thường?
Chỉ có bác sỹ chuyên khoa có thể chẩn đoán chính xác ADHD. Nếu bạn có nghi ngờ về triệu chứng của trẻ, hãy đưa trẻ đến bác sỹ để được khám bệnh và nhận tư vấn từ chuyên gia.
4. Phải điều trị tất cả trẻ bị tăng động giảm chú ý không?
Không, việc điều trị tăng động giảm chú ý phụ thuộc vào mức độ và tác động của triệu chứng lên cuộc sống và học tập của trẻ. Bác sỹ sẽ đưa ra quyết định điều trị phù hợp cho từng trường hợp.
5. Người lớn có thể bị ADHD không?
Yes, ADHD có thể ảnh hưởng đến cả trẻ em và người lớn. Người lớn có thể khám bệnh và nhận điều trị nếu có triệu chứng tăng động giảm chú ý.
Nguồn: Tổng hợp
